Tây Hồ (tiếng Trung: 西湖; bính âm: Xī Hú) là một hồ nước ngọt nổi tiếng nằm về phía tây thành phố Hàng Châu, thuộc tỉnh Chiết Giang, thuộc miền đông Trung Quốc. Chiều dài lớn nhất theo hướng bắc nam là 3,3 km còn chiều rộng lớn nhất theo hướng đông tây là 2,8 km. Diện tích của khu vực hồ khoảng 6,3 km², trong đó phần diện tích chứa nước khoảng 5,66 km².
Cảnh quan văn hóa Tây Hồ như vườn cây, mặt nước, non bộ đã được Tổ chức Khoa học - Giáo dục & Văn hóa của Liên Hiệp Quốc (UNESCO) đưa vào danh sách di sản văn hóa thế giới năm 2011, và phong cách kiến trúc nơi đây được thừa nhận là có "ảnh hưởng tới việc thiết kế vườn ở phần còn lại của Trung Quốc cũng như ở Nhật Bản và Triều Tiên trong nhiều thế kỷ sau".

Hồ được chia ra 3 phần bởi ba con đê ngăn là đê Tô (苏堤), đê Bạch (白堤), và đê Dương Công (杨公堤). Hồ cũng có thể chia thành 5 hồ nhỏ gọi là Ngoại Tây Hồ, Lý Tây Hồ, Hậu Tây Hồ, Tiểu Nam Hồ và Nhạc Hồ. Trong hồ có một ngọn núi thấp (đồi) gọi là Cô Sơn chiếm diện tích khoảng 200.000 m² và 3 đảo là Hồ Tâm Đình, Tiểu Doanh Châu, Nguyễn Công Đôn.
Tên gọi "Tây Hồ" cũng được sử dụng cho một số hồ khác ở Trung Quốc và các nước láng giềng khác như Nhật Bản với hồ Saiko, Việt Nam với Hồ Tây. Theo thống kê của Lonely Planet, có 800 hồ ở Trung Quốc với tên gọi này. Tuy nhiên, Tây Hồ ở Hàng Châu nổi tiếng nhất do đó tên gọi này thường chỉ áp dụng cho hồ này. Người ta còn gọi nó là nhất núi, nhị đê, tam đảo, ngũ hồ.
Nguồn Wikipedia.com